tôi yêu chị tình đầu của tôi

Tại bàn ăn, tôi sẽ nói về công việc và cuộc sống gần đây của tôi, và con cái sẽ nói chuyện với tôi về cuộc sống ở trường. Chúng tôi biết tình hình gần đây của nhau thông qua bàn ăn và do đó hiểu nhau hơn". Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một , chương 1719 của tác giả Quẫn Quẫn Hữu Yêu cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Bản thân tôi khi chứng kiến được sự quan tâm tận tình của Sư Phụ và đại Tăng cũng như các anh chị tình nguyện viên, tôi rất cảm động. Làm bảo vệ cho Khóa tu mùa hè và cũng là một người mẹ, tôi xem hai bạn ấy với các bạn khóa sinh ở đây đều giống nhau, đều Tình tiết bổ sung Ngày 10/5/2005, vợ Minh đã đến gặp anh (chị) và trình bày như sau : tôi đã chuẩn bị được 50.000.000đ để khắc phục hậu quả nhưng người của công ty VINATEX và Trung tâm kinh doanh điện tử và tin học Viễn Đông đều yêu cầu tôi đưa cho họ. Tên truyện: Hóa ra tôi mới là mối tình đầu của ảnh đế. Tác giả: Da Thanh Oa. (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO) Angelevil4527 [ Edit _Xuyên Nhanh ] Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính. AnMinhTue [DROP] Cưng Chiều Fan Hâm Mộ ( Sủng Fan - 宠粉 ) - Giang Tiểu Lục. materi ips sd kelas 1 6 kurikulum 2013. Phần 39 Mình trở về phòng mà như người không hồn, đóng cửa khóa trong, lẳng lặng nằm úp mặt vào gối. Nếu có thể miêu tả được cảm xúc của mình lúc này, mình chỉ có thể nói là quá đau đớn, cứ như lục phủ ngũ tạng của mình đang chảy máu. Mất chị đã đau đớn lắm rồi, bây giờ con cũng không còn, mình chỉ muốn gục ngã không muốn đi tiếp nữa. Mình vội vàng lấy điện thoại ra tìm hình chị xem nhưng ôi thôi cái điện thoại của mình sọc đỏ sọc đen do hậu quả của cơn mưa chiều Đà Lạt. Hoảng loạn, mình chạy vào bàn làm việc của mình lấy cái ảnh đề bàn có hình chị ôm vào lòng như thể mình bị ám ảnh điều gì và cả thần kinh mình lúc đó không ổn định do quá sốc, mình ôm tấm hình của chị nằm ngủ luôn. Mãi đến trưa hôm sau 10h sáng mình mới mở mắt dậy vệ sinh, xong bước ra thì thấy nhà cửa dọn dẹp gọn gàng, vào bếp thì thấy tô phở đã nguội cùng mãnh giấy nhỏ “Anh đừng giận em nữa nhé, hôm nay em đi vô thư viện nghiên cứu việc học, chiều em về”. Tại sao cứ cô phải làm giống chị để cho mình nhớ đến như vậy, nhưng làm vậy vô tình làm mình nhớ lại những điều tương tự chị đã từng làm với mình, chị đi đâu trước khi mình còn ngủ thì sẽ là những sticker thay cho các cuộc gọi hay tin nhắn. Nhớ chị quá mình cũng chả nhai được nữa. Trở lại lên phòng tắm rửa tỉnh táo xong mình mới có một quyết định mà cho đến bây giờ mình không biết là đúng hay sai nữa, nhưng ngay lúc đó là mình thấy đúng, mình tháo sim vứt luôn, coi như quyết tâm quên chuyện cũ và đứng lên lại. Nói là làm, mình đổi máy đổi sim mới, bỏ luôn cả những bức hình chung của hai người trong điện thoại nhưng còn bức hình trong ví của mình và hình để bàn thì mình lại không có đủ sự tàn nhẫn để bỏ nó đi, mình vẫn luôn giữ cái hình nhỏ của chị trong ví mình, cho đến tận bây giờ, cũng chả hiểu sao mình lại mâu thuẫn đến vậy. Chiều hôm đó Ly về với một đống sách trên tay, có vẻ vì đã chuẩn bị tâm lý trước nên Ly không có quá u buồn như mình nghĩ, hoặc có thể Ly che giấu cảm xúc quá tốt chỉ để cho mình thấy đôi mắt sưng lên vì khóc, còn lại thần thái của Ly vẫn bình thường. Ly đi đến cầm món gì gì đó đưa cho mình mà mình không nhớ rồi nói. – Anh ăn đi cho nóng. em vừa mua cho anh đó. Mình chả nói một tiếng nào quay vào phòng đóng cửa bỏ lại Ly với ánh mắt buồn bã nhìn theo. Hôm đó mình nằm suy nghĩ nhiều lắm, nhưng chủ yếu là nghĩ về mối quan hệ của mình và Ly, mình giận thì giận Ly thật, nhưng suy đi nghĩ lại cái thai Ly mang cũng do mình, vì mình, Ly cũng phải chịu như đau khổ chứ có vui sướng gì đâu, giờ chỉ có mình là bên cạnh mà mình đành lòng lạnh nhạt như vậy với Ly thì quá tàn nhẫn. Mình nằm dậy mở cửa phòng thấy Ly ngồi ở bếp khóc một mình. Kéo ghế lại ngồi gần nhìn Ly thật lâu rồi cầm tay bàn tay của Ly rồi nói – Thôi mọi chuyện qua rồi, anh cũng không trách em. Đừng khóc đừng buồn nữa em à. – Anh đừng chửi em, đừng giận nữa mà, em cô đơn, em chịu đựng đủ rồi. Vừa nói vừa khóc Ly ôm chặt lấy mình mà khóc, mình cũng chẳng có lí do gì đẩy Ly ra nữa cả. Mình có thể làm tất cả với Ly, thậm chí ôm Ly nhưng tình yêu thì nhất định sẽ không. Ly vừa khóc vừa nói – Em xin lỗi anh, vì em tất cả là do em. Em biết anh đã có bạn gái nhưng em vẫn chủ động… Em thương anh, em buồn chuyện gia đình, em cô đơn, anh quan tâm em, hỏi han em, khiến em ấm áp trong suốt thời gian ở bên cạnh anh, đêm đó uống vào em lại nhớ chuyện buồn, em chỉ muốn được ôm anh, ở bên cạnh anh thôi chứ em chưa từng nghĩ đến việc chiếm hữu anh vì em không phải ở đây mãi. Nhưng quyết định của anh làm em bất ngờ là lấy em và giữ đứa con mặc dù em biết anh và người yêu đang rất hạnh phúc. Bản thân là con gái và là người yêu thương anh em không có quyền đón nhận cái tình cảm này, em cũng biết anh sẽ không bao giờ yêu em nên em quyết định bỏ con đi để trả anh về với tình yêu thật sự của anh, anh thể sống với em và con mà lúc nào cũng nghĩ về người kia được, anh sẽ đau khổ lắm đó. – Muộn rồi em à, cô ấy là người rất tốt, bản thân anh thấy không đủ tư cách để tiếp tục bên cạnh cô ấy, cả anh em và cô ấy không ai chung đường nữa cả. – Em xin lỗi, tất cả là do em. – Thôi giờ cái chính là bỏ qua tất cả mọi chuyện đi. Tắm rửa thay đồ anh dẫn em đi khám, phá thai gì mà xanh xao quá. – Em không sao đâu mà, em học y em biết chứ, do em stress quá thôi, qua giờ khóc mãi mà. – Vậy anh dẫn em đi ăn, em tắm rửa đi rồi mình đi. Sau hôm đó mối quan hệ của mình và Ly đã bình thường trở lại như anh trai và em gái. Riêng bản thân mình thay đổi rất nhiều. Mình đi tập gym, mình làm mọi cách để không có thời gian rảnh rỗi, vì khi rảnh rỗi mình lại nhớ ai đó mà ai cũng biết, mình đến phát điên phát dại lên vì nhớ, mình đi trào dồi lại piano, đi học nấu ăn… mình làm tất cả. Nhưng khi đêm về mình lại nhớ chị, nhớ một cách kinh khủng, người ta nói thay đổi kiểu tóc sẽ làm con người ta màu quên chuyện cũ… Ừ thì mình cũng thay đổi kiểu tóc, chơi hẳn kiểu Fauxhawk màu bạch kim nhưng kết qua cũng bằng con số 0. Nhớ lại những ngày tháng đó như một cái gì đó rất nặng nề, cứ ngày đi học đi gym, học thêm này nọ, tối về lại nằm nhớ chị như mội vòng tròn vậy, không có đêm nào mình ngủ ngon, cứ nhắm mắt lại là mơ thấy chị ôm con khóc. Mình trở nên lạnh lùng hơn, bất cần nhưng có một điều là mình học giỏi hơn thì phải đã hiểu nguyên nhân tại sao mấy ông học giỏi hay ít nói. Một thời gian sau Ly hoàn thành đề tài nghiên cứu của mình ở đây, cũng đã đến lúc Ly trở về Thụy Điển. Cái ngày mình đưa Ly ra sân bay có cả bố và dì mình, Ly gọi mình ra chỗ vắng người rồi ôm mình thật chặt rồi nói. – Em về lần này không biết bao giờ mới gặp lại được anh. Anh nhớ giữ gìn sức khỏe cho tốt nhé, em thấy dạo này anh lạnh lùng bất cần lắm, có phải do em không? – Không phải đâu, anh vẫn chưa quên người cũ. – Em biết mà, dù anh có giận hay ghét em thế nào đi nữa, hôm nay em cũng muốn nói là em yêu anh lắm. – Xin lỗi nhưng anh chỉ yêu một người. – Được rồi, cho em hôn anh môt cái được không. Nói xong Ly quay qua tính hôn mình, nhưng mình nhanh như sóc quay mặt đi không để Ly hôn. – Anh nói em rồi, anh có thể làm cho em mọi thứ ngoài yêu và hôn. – Em xin lỗi… Ly quay đi và bước vào thật nhanh như muốn chạy thật xa khỏi mình, thỉnh thoảng Ly còn quay lại nhìn mình. Trở về lại căn nhà tự nhiên lại thấy trống vắng, đến lạ lùng, không biết vì lí do gì mà mình lại mở cửa bước vào phòng của Ly, đây là lần đầu tiên mình trở lại căn phòng này sau cái đêm định mệnh hôm đó. Mùi hương của Ly vẫn còn thoang thoảng nơi đây, nhìn trên bàn thì thấy có một bức hình của Ly phía sau thì là một dòng chữ “ Nếu anh đọc những dòng này thì lời đầu tiên em thật lòng xin lỗi anh và chị ấy, dù có thế nào đi nữa thì em cũng là người thứ 3 trong cuộc tình hai người. Nay em ra đi em hi vọng anh và chị ấy có thể trở lại, anh cố lên nhé, chị ấy là một người phụ nữ rất đẹp. Nếu hai người có thế lấy nhau em sẽ về Việt Nam dự đám cưới”. Thở dài rồi mình lại ngồi xuống, ngồi xuống không phải vì nhớ Ly mà là mình lại nhớ đến chị. Thử hỏi xa chị chừng ấy ngày có đêm nào ngày nào hôm ngưng nghĩ đến chị không ? Nhiều lúc nửa đêm nhớ chị đến phát điên phát dại, thèm được nghe giọng ngọt ngào của chị, thèm cơm chị nấu, thèm được bế cu Lin trên tay… Ước gì chị gọi cho mình một cuộc điện thoại để hỏi thăm, mà gọi gì được, khi mình thay sim. Chỉ có anh Vũ là hay gọi hỏi thăm mình một cách lạ kỳ? … Bạn đang đọc truyện Tôi yêu chị, tình đầu của tôi tại nguồn Thời gian lại trôi thật nhanh, ấy vậy mà hình từ một cậu sinh viên thư sinh mình trở thành một thanh niên đang mê thể thao và nhất là gym, phải nói body của mình thay đổi nhanh nhờ chăm luyện tập ăn uống đầy đủ. Mình còn nhớ như in chiều hôm đó, lúc mình đi tập gym xong và đang chạy bộ về nhà. Thì mình tranh thủ lấy điện thoại gọi hỏi thăm mẹ. Đầu dây bên kia vang lên chất giọng vội vã của mẹ mình – Mẹ ngay đây con. – Mẹ bận gì sao mà mẹ nói nhanh quá vậy ? – Giờ mẹ phải vào bệnh viện nè. – Chi vậy mẹ, ai bị gì. Mình có linh tính không hay rồi y rằng vậy. – Bé Trinh, con còn nhớ không. Mình hét lên – Trinh sao. – Nó cắt cổ tay tự sát rồi. – Rồi có sao không mẹ ? – Chưa biết giờ mẹ mới vào xem nó sao nè. Thôi mẹ đi đây. Lúc đó tim mình như bị ép chặt lại tức và đau kinh khủng không thể nghĩ điều gì khác, mình đứng như chết lặng vậy một lúc rồi mình cố gắng hết sức chạy thật nhanh về nhà, không tắm gì mặc đồ vào lấy xe chạy thẳng về nhà. Đêm rồi mình kéo 70-80 chạy như đua xe, cuối cùng bị bị bắn tốc độ. Đứng xe xuống mình cũng không dám chối hay gì. – Chào anh. Mấy anh thông cảm cho em, nhà em có người tự sát, giờ bằng lái xe em đây mấy anh thu lập biên bản bao nhiêu cũng được, để xe em chạy về nhà rồi em nộp phạt chứ giờ em không về kịp em hối hận cả đời. Thấy mặt mình cũng ở tình trạng như người không hồn mấy anh CSGT cũng nhắc nhở các kiểu rồi thả mình đi với điều kiện không được chạy nhanh nữa. Mình cũng cảm ơn rồi lên xe tiếp tục chạy, lúc đầu thì 40 nhưng mình không thể chịu được cảnh này mình chạy như cái xác không hồn rồi lên lại 80-90 như thường. Mình không chạy về nhà mà chạy thẳng vào bệnh viện, hỏi mãi y tá, bác sĩ ở khu cấp cứu mới tìm được bác sĩ cấp cứu cho chị. Mình gọi chào và hỏi bác sĩ thì bác sĩ nói. – Bệnh nhân cắt cổ tay chưa đủ sâu để chết nhưng mất quá nhiều máu, giờ máu dự trữ trong bệnh viện hết rồi chờ người nhà bệnh nhân tới hoặc là chờ máu từ viện huyết học trung ương đến nhưng sợ lâu não sẽ thiếu máu dẫn đến người thực vật. Nãy có một cô và một anh cùng nhóm máu nhưng anh thì bị tiểu đường, cô thì trong thời kì rối loạn kinh nguyệt. Em là người nhà thì là nhóm máu nào em nhỉ. – B B anh à. – À vậy là đúng rồi, bây giờ em có hiến máu cứu bệnh nhân không. Nếu có thì em đi làm thủ tục hiến mau đi em. – Nhanh lên anh, cho hết, lấy hết máu của em cũng được. – Hiến được hay không còn ở em, nếu máu em tốt. Bác sĩ nhìn mình như kiểu sinh vật lạ, rồi nhờ y tá dẫn mình đi làm thủ tục lấy máu. Lúc đang lấy máu thì mình hỏi y tá. – Bệnh nhân thiếu bao nhiêu, chị cứ lấy hết của em bỏ qua cũng được không sao đâu. Làm mọi thứ để cứu người ta đi chị. – Em nghĩ muốn lấy bao nhiêu thì lấy hả, nhưng bệnh nhân thiếu không nhiều đâu, mình em là đủ rồi. Cái chính là còn phải xem máu em có sạch có tốt không. – Em không tiền sử tiểu đường, viêm gan hay huyết áp gì đâu, hi vọng là được. Nếu được thì chị và bác sĩ có thể giấu thông tin người hiến máu cho em được không, em không muốn mọi người biết. – Cái đó thì tất nhiên là được, nếu em yêu cầu. Mà kia là người nhà em hay là gì vậy ? Khổ thật, chị nghe nói là đẹp gái lắm, tự sát chắc vì tình. – Em không phải người nhà. Nhưng chị giấu thông tin giúp em. Sau đó y tá nhìn mình với ánh mắt rất lạ rồi nói – Sau này có anh nào dễ thương như em mà hiến máu cho chị, chị nguyện cả đời theo anh ấy luôn. Thật sự mình đang lo lắng không còn tâm trạng để đùa nữa nên cũng im chờ xong hết mình ra ngoài uống sữa, ăn uống nhẹ chờ kết quả. Mấy tiếng chờ kết quả như địa ngục trần gian giày xéo mình, mình ngồi suy nghĩ mãi không biết vì sao chị lại tự sát, vì sao chị lại làm việc ngốc nghếch như vậy chị còn con, chị là con gái một trong gia đình, thông minh giỏi giang có gì phải đi tự sát, mà nhất là tự sát vì tình. Nhưng linh tính cho mình biết là chị tự sát vì tình, và nói chính xác hơn là vì mình. Trong thời gian chờ kết quả mình đi lên phòng chị xem chị thế nào. Vào thì thấy mẹ mình và một người ngồi bên nắm tay chị rất tinh cảm, không ai khác là anh Vũ. Mình đau lắm đau thấu xương thịt, nói chung mình không diễn tả nổi đau lúc này của mình là đau gì, ù tai chân đứng không nổi. Đau hơn khi mình thấy chiếc vòng đeo chân có khắc tên chị mình tặng chị vẫn còn đeo. Chưa chưa hề quên mình… Mình sắp chịu không nổi nữa rồi, mình chạy nhanh vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại, dẫu biết nhà vệ sinh ở bệnh viện nó rất bẩn nhưng mình không quan tâm. Mình ngồi lặng một góc, ôm đầu khóc nức nỡ, đây là lần đầu tiên sau hơn 10 năm mình khóc như vậy, khóc như một đứa trẻ con, khóc vì quá ân hận quá đau khổ và vì quá yêu thương chị. Lúc đó mình chỉ muốn lao vào đẩy anh Vũ ra ôm chằm lầy chị. Bây giờ mình đã hiểu được cảm giác lúc trước chị đưa mình vào bệnh viện. Mình khóc sưng cả mắt, sau khi bình tâm rồi mình lau mặt bước ra lại phòng chờ kết quả xét nghiệm máu. Trong đầu mình lúc đó nghĩ, nếu chị không qua nổi hay có chuyện gì thì mình cũng sẽ không sống được nữa. Sau mấy tiếng chờ đợi thì cuối cùng cũng có kết quả không biết là xét nghiệm máu tổng quát 32 hay 17, 18 gì mà nhanh thế. Thấy bác sĩ gọi mình vào trên tay cầm 2 ồng nghiệm thu máu, chắc là máu của mình và máu của chị, đưa cho mình một tờ giấy phân tích máu rồi nói. – Máu em khá tốt, có thể cho bệnh nhân. Em đã quyết định chưa, vì nếu không cung cấp thông tin của em, có thể người nhà nạn nhân sẽ không đồng ý nhận máu này. – Em đồng ý rồi, anh cứ cứu người đi. Anh cố gắng thuyết phục nói người nhà người ta nhận vì anh là bác sĩ biết máu này cứu được hay không mà. Em nhờ hết ở anh. – Rồi, không cần em nói, nhưng anh tin với kiến thức của anh, anh đủ kinh nghiệm để người nhà người ta nhận máu mà. – Em có muốn ghi vài dòng nhắn hay số điện thoại gì không ? – Dạ thôi anh. Em xin phép em phải về, muộn rồi em chưa tắm gì vào đây luôn. Quay đi vậy là mình phóng xe về luôn Sài Gòn trong đêm khuya. Hiến máu xong về nhà mặc dù hơi mệt, hơi đói nhưng mình không muôn ăn. Lấy điện thoại gọi cho mẹ. – Mẹ à, mẹ ở viện về chưa ? – Mẹ chưa con à, chắc tí mẹ về. Vì có bố mẹ bé Trinh ở đây. – Mà chị Trinh tự sát vì gì vậy mẹ. – Tình cảm hay gì đó mẹ không biết. Nhưng mẹ thấy bé Trinh bị trầm cảm lâu lắm rồi, không nói gì, hay nghỉ việc. Thằng Vũ thấy thương nên hay quan tâm ở gần, kết quả bị ông bố bé Trinh hiểu lầm do anh Vũ làm bé Trinh tự sát nên nãy mới ầm ầm lên một trận đó. – Thế sức khỏe chị Trinh sao rồi mẹ. – Thiếu máu con à, cả mẹ anh Vũ thì không cho được. Bố mẹ bé Trinh thì cao huyết áp hết, may mà có ai hiến máu tình nguyện nên nay mai hay mốt tỉnh lại tùy sức thôi, khổ con bé ghê không biết khổ cái gì mà tự sát bỏ con bỏ cái. Nghe xong điện thoại mình chỉ biết thở dài, vào phòng ôm lấy hình chị rồi nói một mình – Anh có lỗi với em, có lỗi với cả gia đình em, anh hèn lắm, đến phút cuối vẫn không dám vào nắm tay em một lần. Em mau tỉnh lại, tỉnh lại với một bộ não mới, quên anh đi, anh không đáng để em khổ nhiều như vậy. Vừa ôm tấm hình vừa khóc. Suy cho cùng mình nợ máu của chị thì chỉ có mình mới là người tra được, mình tin định mệnh đã sắp đặt vậy rồi. Đó là một đêm dài nhất trong cuộc đời của mình… … Còn tiếp… Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các chuyển qua tên miền mới là các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!Cái kết của phần 30 mình thấy nó không được hay cho lắm chuyện tình của khoa và nhàn kết thúc không được hay nên mình sẽ sửa lại... Tôi sau khi cứu nhỏ Nhàn lên bờ thì may mắn được người dân ở đó nghe kêu cứu đã cứu được và đưa khoa lên bệnh viện sau khi được cấp cứu thì tôi cũng... Phân loại Truyện sex dài tập Vợ chồng Tình anh đó hiến dâng trọn về người Thầm mơ ước luôn ở mãi bên cạnh em Vòng tay ấm thiết tha êm đềm Và ngày qua là hạnh phúc ngát hương thơm. Tình anh đó hiến dâng trọn người rồi. Tình hôm nay ngàn đời sẽ không hề quên. Tình yêu đó ta hoài mang trong đời. Tình là đóa hoa ôi tuyệt vời. Giờ mình cùng dìu nhau Để đến chốn có riêng mỗi đôi ta. Mình dệt mộng cuồng say ngất ngây. Ngập tràn là tình yêu Mình đắm đuối mãi trong cánh tay nhau Đôi ta như mây khói vụt cao. Tình anh đã hiến dâng trọn người rồi. Đời anh đó xin dành hết riêng mình em. Tình thơm ngát sẽ không bao giờ tàn. Dù ngày qua cuộc đời có lắm phong ba. Tình trao hết hiến dâng trọn cuộc đời Một tình yêu nồng nàn mãi không hề phai. Người yêu hỡi ôi đẹp sao tình đầu Tình này mãi xin dâng cho người. Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!Giới thiệu một chút về mình, tướng tá nhỏ con, gầy nhưng trời thương bù lại cho khuôn mặt dễ thương, trắng trẻo nhìn rất thư sinh cái này không phải mình tự nói, chị và nhiều người nói rồi , cũng có vài em teen nó tán tỉnh em, nhưng em muốn sau khi ra trường mới tính yêu đương, và thật lòng thì em cũng chưa biết yêu thương ai thật lòng là gì trước khi em gặp được chị. Còn việc em đến với thì nhu cầu cũng như bao đồng râm khác… là đọc truyện sex…Thôi em vào luôn câu chuyện…Em gặp chị lần đầu tiên cách đây mấy năm, nhớ không lầm thì đó là khoảng thời gian trước tết. …Sau khi được nghỉ tết em cũng về phụ mẹ dọn dẹp nhà. Mẹ em là dân bất động sản nên việc giao dịch với ngân hàng rất nhiều, tự nhiên hôm trước mẹ có công việc bận phải đi xa, thế là nhờ mình ở nhà làm cái hồ sơ giấy tờ đáo hạn mà mình không biết gì luôn, thế là mẹ cho mình số điện thoại chị để chị hướng dẫn mình làm ngân hàng, mình biết vì chị vào nhà mình chơi vài lần rồi nhưng mình chưa có được nói chuyên với chị. Chị sinh năm 87 thấy trên hồ sơ ghi vậy là gái một con mấy bác ạ, cơ mà li dị chồng vì không hạnh phúc, nghe mẹ kể thế thôi chứ nhìn chị cứ tưởng chưa con luôn ấy, gái ngân hàng mấy bác biết rồi, tuy so với mấy em ngân hàng khác không cao bằng nhưng được khuôn mặt rất xinh và trắng, đặc biệt là 3 vòng … nói đến đây em cứng hết rồi…Sáng hôm đó nhận được nhiệm vụ mẹ giao. Sau khi ăn sang xong em mình điện thoại lên điện cho chị, đầu dây bên kia cất với một chất giọng cực kỳ ngọt ngào – Alô… – Dạ… em chào chị, em được mẹ giao làm cái giấy tờ đáo hạn gì đó, chắc mẹ em có nói với chị rồi đúng không ạ ? – À, H hả em, chị có nghe qua rồi, giờ em không bận thì em chạy đến chổ chị làm trên đường xyz, lên thẳng tầng 2 là thấy là mình phóng ù ra chỗ chị, lên thẳng tầng 2. Bước vào đập thẳng vào mắt mình là một người con gái xinh đẹp, gợi cảm trong bộ trang phục váy và áo sơ mi trắngMình lễ phép chào chị xong chị hướng dẫn đi đến chổ anh này rồi chị kia chứng giấy mãi đến trưa mới xong. Đến khi quay lại chỗ chị, tính đưa cho chị thì chị về rồi Điện cho chị báo là xong rồi, chị bảo là chiều đem qua nhà chị, vì thằng con của chị nó bị ốm, chị không đến chổ làm được vì phải chăm hôm đó mình qua nhà chị, với bản tính của mình ăn mặc bảnh bao, nước hoa các kiểu rất lịch sự. Bước vào nhà đập ngay vào mắt mình là hình ảnh chị diện bộ váy ngắn, với một thằng thành niên chưa biết mùi gái như mình thì có mà chảy máu mũi liền ấy chứ, cứ thế mình nhìn như muốn ăn tươi chị ấy, hình như chị biết nên hơi ngại, cười nhẹ một cái bảo mình dắt xe vào nhà. Mình lẳng lặng dắt xe sau chị nhìn vào cặp mông to tròn kia mà người cứng nóng rực lên. Sau khi vào nhà thì 2 chị em nói chuyện về cái hồ sơ, một lúc rồi chị có xem qua nói là ổn rồi thì mình mới tám chuyện khác với chị.– À mà chị có con rồi hả chị, trai hay gái, mấy tuổi rồi vậy chị. – Hì hì… con trai em à, qua tết này là 23 tháng tuổi rồi em. Thích trẻ con hả ? – Haha em cũng thích trẻ con lắm chị, mà không có để bế đây – Hì hì. Em mấy tuổi rồi nhỉ ? – Dạ em năm nay 21 chị à – 21t thì lấy vợ, nói vợ sinh cho vài đứa là có con bế. – Chị cứ đùa, em thì không sao, nhưng thân là chồng mà không lo được cho vợ cho con thì có mà mang tội chết. Giờ em còn chưa lo được cho bản thân em thì làm sao lấy vợ hả đến đây động chạm chị hay sao mà mặt chị buồn lắm, 2 hàng mi cong vút rủ xuống. Thấy bất thuờng mình hỏi chị– Chị sao vậy chị, chị bị bệnh gì hả ? – Không có gì đâu em, chị nghe em nói chỉ thoáng buồn mà thôi. Nói đến trách nhiệm của chồng và của bố, chị buồn cho chị và con chị thôi. Thế là chị cũng bộc bạch hết chuyện gia đình chị. Chị kể là ngày trước quen anh ấy ở Đại học, anh giúp đỡ chị khá nhiều trong học tập cũng như cuộc sống vì nhà anh ta có điều kiện. Sau khi ra trường 2 năm thì hai người cưới nhau, khổ cái là gia đình anh kia không thích chị nên sau khi về nhà chồng ở bị mẹ chồng khó dễ, 2 vợ chồng quyết định ra ngoài sống riêng. Do đặc thù công việc của chị hay gặp khách hàng nên chị hay đi sớm về khuya thế là anh ta chán dần ra ngoài rượu chè, gái gú các kiểu, nói đến đây mình mới nhớ lại chị có nói mình sau này là nguyên nhân chính là do chị không chịu “quan hệ với chồng” hay nói cách khác là ít, vì chị đi làm cả ngày về rất mệt, có lúc chị hứng thì chồng chị không biết cách làm chị khó chịu nên 2 người cũng không mặn nồng và đòi chia về gặp mẹ chồng để nói chuyện nhưng mẹ chồng gán cho chị cái tội là không lo cho chồng và thường đi sớm về khuya, lúc đó chị mới mang thai nhưng gia đình nhà chồng ép chị li hôn. Vậy là chị cắn răng một mình chị nuôi con cho tới bây giờ, và để dành được cái quyền nuôi con chị phải đấu tranh ghê lắm mới giữ lại được, mỗi tháng chị nhận tiền nuôi con từ anh ấy, nhưng cái chị cần là tình thương của người cha thì lại không có. Nghe xong mà thấy thương chị quá…Chị thở dài nói – Có phải đàn ông bọn em khi không được làm cái kia thì sẽ ra ngoài giải quyết đúng không? Hiểu được ý của chị nhưng mình giả điên = – Ấy gì vậy gì ? – Thì đi trai gái đó ? Mình nghiêm túc nói luôn. – Cũng tùy người chị à, em chưa lấy vợ chưa biết nhưng chắc là không sinh hoạt vợ chồng thì đàn ông khó chịu lắm, con gái cũng thế thôi. – Con gái bọn chị khác, có bí quá cũng cam chịu em ạ. Mà cũng tại chị hết, ban ngày đi làm mệt lắm em à, ngày trước làm lấy thánh tích thi đua, một ngày chị làm cả chục cái hợp đồng, đêm về là chị nằm ngủ luôn. – Thôi chuyện qua rồi, chị cố gắng lo cho con. Còn con chị nó thiếu tình thương của bố thì em làm bố nó cho, ok không? – Thôi đi, ông nhỏ chỉ được cái miệng là giỏi, cái miệng này mà bảo là chưa đi lừa gái đi, nói đi, lừa bao nhiêu em rồi? Nói ra những câu trên chị cũng có vẻ bình thường lại, không còn u sầu nữa.– Có đâu chị, em nói rồi mà, em phải ổn định công việc mới tính có người yêu, mà người em thích em tính là lấy nhau luôn nên không có hái hoa bắt bướm gì đâu. – Chà nhìn vậy mà suy nghĩ chững chạc quá ông nhỉ? – Chứ sao, học từ mẹ em hết mà, còn mẹ em giỏi thể nào thì chị làm ăn chị biết mà. Chị cho em tự sướng tí nhé haha. – Được cái miệng là giỏi thôi. À mà em sắm sửa đồ tết gì chưa vậy ? – Dạ rồi chị. Em cũng ít đi đâu lắm nên cũng ít thôi. – H nè giờ có bận gì không ? – Dạ không chị. – Chị có mua quần áo, nhưng nhà không có con trai nên không biết đẹp xấu ra sao, chị lên trên thay đồ, tí xuống em coi được không nhé… đi rồi mình mới hô hấp lại bình thường, nói vậy không phải điêu đâu, ngồi gần chị mùi thơm trên cơ chị cứ xông vào mình, rồi cái đùi trắng nõn nà phơi phơi như mời gọi làm mình cứ nghĩ đến mấy cái truyện các bác kể trên tầm 5 phút sau, chị xuống với một bộ váy trắng ôm gọn thân hình hoàn hảo của chị, váy ngắn hết chổ để ngắn nữa luôn rồi, thằng nhỏ mình thấy cảnh được đó mà biểu tình từ lúc nào không đi xuống từ từ với đôi giày cao guốc rất gợi cảm, chị ngồi xuống hỏi mình. – Đẹp không em, chị chọn cả 1 buổi sáng mới được đó. – Đẹp đẹp, đẹp lắm chị, dáng chị đẹp mặc váy này nhìn đẹp lắm chị ạ. – Chưa nhìn gì mà đã khen rồi à, em giỏi thật đó. – Em khó tính lắm đó, ai đẹp thật em mới khen thôi, chị mặc đẹp thì em nói mặc đẹp. Nhưng sao nó ngắn vậy chị, chỉ khổ con trai bọn em. – Chị cũng mặc vậy quen rồi em à, ai bảo bọn em toàn nghĩ bậy bạ. À em nè, sau áo chị nó còn cái mác chích chị nhột quá, em cắt nó giúp chị xong mà mình thầm cảm ơn trời, được gần chị rồi. Mình hớn hở chạy ra sau chị kéo cái mác ra và lúc đó vô tình mình được chiêm ngưỡng cái lưng trăng non của và bất ngờ hơn là có cái hình xăm chữ nghệ thuật cực kỳ đẹp và gợi cảm của chị. …Sau đó chị quay lại nhìn mình và nở một nụ cười rất tươi, một nụ cười theo mình có rất nhiều điều muốn nói. Nói thật lúc này, mặt đối mặt với chị mình hơi mất bình tĩnh, cố gắng cười gượng và khen một câu nữa – Chị đẹp thật, chồng chị không biết bị gì mà tự nhiên bỏ chị, bỏ con, chị thì đẹp gái giỏi giang, thằng cu thì kháu khỉnh thế mà. – Em đừng nhắc tới người đàn ông đó nữa, chị thà sống cô đơn thế này còn hơn là sống với anh ta, giờ chị chỉ toàn tâm lo cho con chị thôi. Em nói vậy thì chị vui rồi, đẹp lắm đúng không em? – Dạ đẹp lắm chị, nhìn mà nóng người. – Vậy chị lên thay đồ lại tí xong chị quay thẳng đi lên lầu, bước lên cầu thang chị còn quay lại tặng cho mình một nụ cười. Đến đây mình thầm nghĩ ” Không biết sao nảy giờ chị cứ trao cho mình cái nhìn tình cảm rồi cười thế nhỉ, chả nhẽ chị cảm nắng mình, chắc là mình cdsht Cuồng dâm sinh hoang tưởng, hoặc nói theo cách khác là công dân sinh hoạt tốt thôi. Ngồi uống nước tí thì nghe chị gọi xuống. – Em ơi, giúp chị tí được không ? – Có việc gì vậy chị? – Chị mang guốc bị trật chân rồi, đau quá em vội vạng chạy lên thì thấy chị ngồi ngay cửa phòng xoa xoa cái chân bị đau. Mình cẩn thận dìu vào ngồi trên giường – Đau lắm không chị, chị sao bất cẩn vậy, đâu, đưa em coi cho. Nói thật, mình cũng chả phải hạng quân tử gì đâu, một phần muốn giúp chị một phần muốn đụng chạm… Vừa nói mình vừa xoa xoa cái chân chị, tháo đôi guốc ra cho chị. Chị ngại rút chân lại. – H nè? – Gì vậy chị ? Em làm chị đau hả ? – Không phải đâu, em đừng hiểu nhầm. – Sao vậy chị ? – Cái đầu em… Lúc này mình để ý thì mặt đầu mình rất gần chị, nhìn thẳng lên là thấy cả cái quần chip chị trong hơi ngại vội vàng quay mặt xuống chân chị xoa xoa tiếp. Phần 4 Đợi tinh trùng bắn ra hết, mình kéo từ từ, lúc này thì hô hấp mình bình thường lại rồi nhìn lên thì thấy chị nhìn mình với ánh mắt rất giận dữ, chị với tay lấy hộp khăn giấy lau sạch xong nhìn mình nói – Sao em lại xuất vào trong đó? – Em rút ra không kịp. – Cho chừa cái tính húc như bò điên rồi kéo ra không kịp nhé. – Hihi đừng nói em chị không có thuốc nhé, em không tin đâu. Chị nhìn mình với anh mắt sửng sốt và một lần nữa mình đã biết được cái ngu từ câu nói đùa của chính mình, câu nói mà đến giờ mình vẫn rất ân hận. Đôi mặt với cảnh tượng đó mình biết lời nói đã nói ra thì khó mà thu lại được, nhất là đối với chị một người con gái xinh đẹp, tài giỏi chưa biết gì về mình, đã tin tưởng mà lên giường với mình, lại còn chân đất nữa, đủ hiểu niềm tin của mình ở trong lòng chị lớn thế nào. Chưa biết đôi mặt thế nào thì chị lại lạnh lùng nói ra . – Em mặt đồ rồi đi về đi, nhanh lên. – Em xin lỗi… em chỉ đùa thôi. Chị hét lên – Đi ra đi, mấy người coi tui đĩ điếm rẻ tiền thế còn nói gì nữa, tui biết, tui lẳng lở thế đó, mấy người cứ mặc sức mà coi tui không ra gì, chơi xong rồi thì đi đi, đi mau. Nói xong chị đẩy mình ra xong, chạy lại nằm trên trường kéo chăn lên đắp lên, mặt thì up vào gối chả nói gì. Lúc này mình chẳng biết làm gì nên đi hay ở lại, cảm thấy phần lỗi thuộc về mình nhiều hơn, mình phi nhanh lên giường kéo chăn ra nhưng chị nhất quyết không cho mình kéo ra, chị nằm lên cả cái chăn thì làm sao mình kéo được. Quyết không chịu thua, mình chơi liều nằm cạnh chị đưa miệng qua hôn má chị một cái, chị đẩy ra, đẩy ra thì mình lại hồn cứ thế đến lần thứ 3 mình nói – Anh xin lỗi mà, anh chọc thôi mà người gì mau giận quá đi, em có biết là em giận em xấu lắm không? Nghe được những câu nói sến súa đó từ mình, chị quay mặt ra nhìn mình không chớp mắt, nhìn cứ như mình là sinh vật lạ vậy. – Ai cho ông lên chức anh thế hả, xưng hồ bừa bãi, đi về đi. Không đợi chị dứt lời mình chụp đầu chị lại hôn, ghi chặt vào, lần này chị không còn cách nào thoát được, nhưng chị cũng không vừa, chị thò tay lên cấu tay mình, nhằm không cho tay mình ghì đầu chị vào mình, cấu đau cực kỳ luôn, rướm hết máu, mình cắn răng chịu đựng, dần dần chị cũng không cấu nữa, người chị mềm nhừ ra, mình cũng thôi không ghì nữa, buông chị ra, chỉ thấy 2 mắt chị nhắm chặt, mình ôm chị vào lòng. – Em xin lỗi chị mà, em chỉ nói một câu đùa chị thôi, đâu biết làm chị buồn thế này, biết thế em im lặng luôn. – Có phải em thấy chị tầm thường lắm đúng không? – Em nói chị đừng giận em nữa đó nhé, lúc đầu thì thấy sự chủ động của chị em cũng nghĩ chị dễ dãi, nhưng nghĩ lại mọi hành động của chị dành cho em, em bỏ cái suy nghĩ kia rồi. – Cũng khó trách em thật, em này dám đi chân đất vào đó không sợ hả? – Không biết nữa, nhưng em tin chị, còn em thì đây là lần đầu mà. – Em còn một cái tội nữa là không cho ra ngoài, giờ vào trong mất công chị uống thuốc rồi nè. – Thôi chị, cần gì thuốc, sinh con cho em thằng nhóc đi, hì hì bảo đảm đẹp trai hơn bố nó . – Mấy người nói thế thôi, chứ tui sinh ra bỏ cho tui nuôi à. Tui một đứa dưới kia rồi kia kìa. – Em đùa tí mà chị lại nhắc lại chuyện buồn, thôi em không nói nữa. – Nè ông tướng, đưa cái tay em đây chị coi. – Coi gì nữa mà coi, không biết đau là gì, cấu người ta rướm máu rồi nè. Nhiễm trùng cưa tay luôn cho rồi, người gì đâu mà ác quá. Thấy được tận mắt vết cáu do chị gây ra, chị hơi áy náy, giọng có chút trùng xuống. – Ai bảo em hư, ai cho cưỡng hôn nè, ai cho làm anh mà kêu anh, mấy người nhỏ hơn tui 6 – 7 tuội lận, bày đặt xưng em với anh, gan nhỉ, tui cấu cho biết. Tui còn chưa tính vụ ghét tui, dập tui như con điên, hành tui chứ yêu thương gì tui đâu. Cấu vậy là nhẹ rồi đó. – Cái này là còn nhẹ đó, chị xem sau lưng em nè, như mèo cào luôn nè. Vừa nói mình vừa quay lưng lại cho chị xem, lần này thì chị ân hận và có chút ngại ngùng. – Hic, chị xin lỗi mà, cái này chị không cố ý, tại cái kia nó ấy quá chị không có biết thật mà… – Kia nó ấy là chi vậy chị, em đâu biết gì, tự nhiên chị cấu em, ghét em thì nói chứ chơi kì vậy. – Cái thằng ngốc này, không biết gì hết, nảy sướng muốn chết, chịu không được, tay chân chị chỉ muốn cào vào đâu đó thôi, ôm em chỉ còn cách cào vào lưng thôi, hì hì. Kể đây cũng là cái tính xấu của chị, mỗi lần thế là cào cấu bậy bạ lắm, chị xin lỗi nhé, lại đây chị thoa dầu cho. – Thôi không có gì đâu chị, nãy rát tí giờ cũng không đau nữa rồi. – Cái này phải giữ cho kín, đừng cho mẹ em thấy đó, con gái mà thấy là kiểu gì cũng biết quan hệ à. Mẹ em mà biết em với chị thế này chắc chị chết mất. – Có gì em nói “mẹ, con dại ngủ với chị Trinh rồi, hề hề, chị Trinh có thai rồi, mẹ lên chức bà nội rồi haha” – Cái thằng này muốn chết hả, cô mà biết được là chết chị đó, đừng có để lộ đó. Mãi nói chuyện với chị, thằng nhỏ mình dưới cứng lúc nào chả hay, nó đòi biểu tình nhưng mình không cho nó biểu tình nữa, mình mệt quá rồi, giờ muốn ngủ thôi. Mình quay qua hỏi chị – Chị mệt lắm hả, trán mồ hồi quá trời nè. Vừa nói vừa đưa tay vén tóc chị khá tình cảm, cảm nhận được được hành động đó, chị trề môi nhìn mình, trông rất dễ thương. – Cũng biết dỗ người ta quá nhỉ, lần này chị bỏ qua đó, mốt nói thế chị giận là hết đường nhé. Em mệt thì ở đó nghỉ đi, chị phải xuống coi thằng cu thế nào đã. – Thôi chị đi tắm đi, em mặc đồ nhanh hơn, để em xuống coi cho. Nói xong mình đứng dậy, đi kiếm đồ mặc vào, nhìn thoáng qua thấy nào là quần chip của chị, váy chị, áo chị, quần mình vứt tứ tung, nhìn mà hãi hùng, qua đó cũng thấy được sự hoan lạc điên cuồng cở nào. Mặc đồ xong mình chạy thẳng xuống bộ sofa, thấy thằng nhỏ còn ngủ ngon lành, ngồi lại gần nó, ngắm kỹ nó thấy nó giống mẹ nó thật, nhìn rất đáng yêu. Lúc này nhìn lại đồng hồ thì gần 5h chiều rồi, tối nay mẹ cũng chả có ở nhà nên cũng không vội vàng về nhà nữa. Mình trở lại lại lầu. Lên đến nơi nhìn vào cửa phòng tắm bật đèn, dường như biết được sự có mặt của mình chị nói ra. – Thằng cu dậy chưa vậy em? – Nó còn ngủ chị ơi, người cũng không còn nóng nữa, chắc là hết sốt rồi. – Thế chị yên tâm rồi. – Sao em thấy nó có nét giống em chị nhỉ. – Nói bậy nữa đi ông tướng. Hay là em xuống nhà dưới tắm đi, xong rồi về cũng được, người thế về khó chịu lắm. – Đuổi khéo em chứ gì, thế thôi không tắm gì nữa, em về luôn đây. – Lớn rồi đừng có chơi trò trẻ con đó nhé, hay là đợi chị ra chị xuống bếp làm mỳ cho ăn nhé. – Em chưa đói, giờ cho em tắm với chị đi haha. – Thôi đi, ai lại tắm chung kì lắm. Không đợi chị đồng ý mình cơi quần áo ra lại, phi nhanh vào trong. Lúc này thằng nhỏ mình nó dựng lên lại rồi, cứng lên nhìn dị kinh khủng, vào đến phòng tắm thì mình khóa cửa lại, ấn chốt luôn. Thấy thằng nhỏ mình dựng lên lại, chị hoảng hốt, quay mặt đi. – Cái gì kìa. Em xấu quá, chưa gì đã thế rồi, mới nãy nói mệt, giờ thế đó. – Ngại gì nữa, nãy chị hôn nó nhìn kiểu cưng nó lắm mà. Vừa nói mình vừa tiếng đến gần chị, đối mặt với chị, cảm nhận từng giọt nước mát lạnh chảy qua da thịt thật mát mẻ. Mình vòng tay qua ôm trọn hạ bộ của chị kéo nó lại gần hơn cái hạ bộ của mình, thẳng nhỏ mình chọt vào mông chị làm chị giật mình nhưng vẫn đứng yên để mặc mình hành sự. Mình hôn vào vào cổ chị, tay tiến lên mân mê bộ vú tuyệt đẹp đó. Chị quay lại nhìn mình. – Em chưa mệt sao, vẫn hưa chán chị hả ? – Chán thì đã không vào đây rồi hì hì. Nói dứt lời là cuộc thi đô vật bắt đầu, vẫn như hiệp 1, chị hôn mãnh liệt nhất, nếu phải nói điểm gì ở chị làm mình ấn tượng lúc quan hệ nhất là hôn, chị hôn thật sự chuyên nghiệp mà nồng nàn, pha một chút gì đó điên cuồng, làm cái lưỡi mình không vào thoát ra được các cú ngậm của chị, chị ngậm lưỡi mình mút chụt chụt, mình nghe rõ ràng. Mặc dù chiến tuyến ở trên mình thất thủ trước sức mạnh điên cuồng của chị, nhưng chiến tuyết dưới mình lợi thế hơn với đôi tay vàng. Mình cầm thằng nhỏ cương cứng của mình cạ cạ vào đầu bím làm chị rùng hết cả mình, bất ngờ mình đâm vào luôn làm chị ứ lên một tiếng, sau đó mình đẩy chị dựa vào tường, hai tay vòng qua ôm mông chị mà kéo rất nhẹ nhàng và cũng không kém phần tình cảm. Dường như chị sợ mình mệt, mới đẩy được vài cái đã chị kéo mình ngồi xuống bồn cầu sau đó nhẹ nhàng ngồi lên đùi mình mà nhảy, cứ thế cứ thế mỗi lúc chị rên một to hơn, thỉnh thoáng còn nghe chị nói lắp bắp. – Chị sướng quá em ơi, chị thích em lắm… Mặc kệ chị nói chị gì, mình cứ xiết chặt cơ thể chị vào ngực mình, nhắm mắt mặc cho chị nhún nhảy và cảm nhận sự mát mẻ sau những cú va chạm từ thịt, cứ thế mình chìm đắm trong tận cùng của sự sung sướng. Chị vẫn thế, nhún nhảy không ngừng, hơi thở càng gấp hơn, mình đẩy chị ngồi xuống, mình đứng lên theo thế truyền thống và quyết định đánh nhanh cho đỡ mất sức, vì hôm nay thế là mệt quá rồi. Chị cũng hiểu ý, nhẹ nhàng ngồi lên bồn cầu giang rộng 2 chân, còn ánh mắt thì cầu khẩn như kiểu hãy giúp chị kèm theo đó là nụ cười như muốn giết chết mình. Không đợi thêm nữa, mình nhanh chóng tiến vào tử huyệt và sau đó là liên hoàn dập, mình khép 2 chân chị lại, đẩy lên trên sau đó ngồi lên trên đó mà dập. Mình có giác nhà tắm là nơi chị thoải mái nhất, chị thoải mái rên rỉ, chị hét như cắt tiết p , mình cũng chả có cách nào ngăn chị lại, cho chị thoải mái. Và một ý nghĩ trên đầu mình hiện lên sao mình không tru lên cho chị kích thích nhỉ ? Và thế là mình dập nhanh hơn tru lên như bò, cuối cùng mình chịu không được nữa nhanh tay rút ra cầm lấy đầu khất nín lại đưa lên miệng chị. Dường như chị chưa về với bình thường được, 2 mắt chị vẫn còn nhắm nghiền miệng còn O A vài tiếng, mình tranh thủ đút vào mà xuất xối xả. Cảm nhận được sự bất thường từ miệng chị ú ơ né qua làm tinh trùng vệt một tí qua má chị, sau khi xuất xong mình đứng dậy thở một lúc thì chị cũng đứng dậy ọe nôn như đúng rồi, ban đầu thì mình nghĩ việc xuất tinh vào miệng chị cũng khá bình thường, nhưng lại không ngờ nó lại phản tác dụng như thế. Mình trân người đứng nhìn chị xúc miệng sau đó chị đi thẳng đến vòi sen vặn nước ra và kéo mình lại. – Sao em lại làm thế với chị. – Tại em sướng quá, chị không thích thì em xin lỗi em không làm thế nữa. Chị vòng tay qua ổm cổ mình nhỏ nhẹ nói. – Không có lần sau nữa đâu. Nó tanh lắm, mùi khó chịu nữa, lần đầu chị nếm mùi đó, ghê quá đi. – Nhìn vậy chứ có nhiều vitamin lắm đó chị. – Vậy hả? Để chị trả lại cho em nhé. Nói xong chị đưa miêng qua hồn mình, mình cũng chả sợ gì đáp trả lại nụ hôn đó, sau đó hai chị em tắm cho nhau xong, mình vào mặc đồ trước sau đó xuống dưới phòng khách ngồi. Tầm 5 phút sau, chị từ trên lầu đi xuống với chiếc váy không ngắn cũng không dài, rất đẹp, nhẹ nhàng tiến đến ngồi bên cạnh mình. – Em đi từ trưa đến giờ mẹ không nói gì hả ? – Dạ mẹ em đi công việc 2 – 3 ngày nữa mới về mà chị. – À chị quên mất hihi. – Thôi ở đây chị làm mì cho ăn nhé, em mệt thì nghỉ tí đi nhé, chị xuống bếp làm mì xong chị gọi. Nói xong chị đi thẳng xuống dưới bếp, chỉ còn mình lặng lẽ nhìn về phía cửa chính, thấp thoáng hình ảnh mặt trời hừng đông, và cứ thế mình chợp mắt khi nào không hay… Website chuyển qua tên miền mới là các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!Sáng sớm ban mai từng tia nắng ban mai bắt đầu le lói trên đường chân trời báo hiệu cho một ngày mới bắt đầu, trong gian nhà có đôi chút mộc mạc một người thanh niên ngồi thiền mở mắt ra, trong đôi mắt lóe lên tinh quang. Mộ Dung Thiên sau khi luyện công xong liền đứng dậy làm một động tác... Phân loại Truyện sex dài tập Truyện xuyên khôngMới đó đã xế chiều, Tiểu Ngọc mơ màng tỉnh lại nhận thấy mình không mảnh vải che thân nằm trong lòng nam nhân nọ thì vừa lo lắng vừa phấn khích. Tiểu Ngọc vội đứng dậy mặc lại y phục, sau đó đắp chăn lên mình Ngọc Thiên, không quên dọn dẹp tô cháo đánh rơi ban sáng. Lúc sau Ngọc Thiên... Phân loại Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Truyện sex phá trinh Phần 27 … Ngay lúc đó mình cảm giác có cái gì đó không đúng rồi, mình buông chị ra. Vội vàng đứng dậy quay mặt để lấy lại bình tĩnh rồi nói, ngay lúc đó chị cũng cất giọng lên. – Anh xin lỗi. – Em xin lỗi. Cả mình và chị đều đồng thanh một lần. Mình biết mình đang làm gì, đáng lí ra mình không nên làm việc đó ở đây. Mình im lặng một tí rồi lại nói. – Anh không nên làm chuyện đó ở đây. Anh xin lỗi. – Em không quen làm chuyện đó ở chổ lạ. Em xin lỗi. – Xin lỗi gì chứ. Thời gian với em không có mà anh còn nghĩ đến cái chuyện kia. Thôi mình đừng nói chuyện này nữa, em đói bụng chưa mình đi ăn nhé. Chị im im lại một lát rồi hỏi lại mình. – Anh buồn hả ? Thấy chị nhìn nhìn mình kiểu tập trung mình cũng muốn trêu chị tí thế là mình trêu thật. – Buồn chứ, nhưng mà em không thích thì thôi. – Thôi mà, đừng có giận, hôm nay lại làm bộ trẻ con hả con người kia. – Hôm nay anh vì em mà làm nhiều cái thế này thế mà em còn lạnh nhạt với anh như thế. – Lại đây với em. Chị cầm tay mình rồi nhẹ nhàng kéo mình lại phía chị. Mình cũng ngồi bên cạnh xem chị làm gì. Thì bất ngờ chị hôn mình một cái rồi đưa tay xuống nút áo sơ mi của chị, mình giật mình khi thấy chị nhẹ nhàng gỡ từng nút áo rồi cơi hẳn cái áo sơ mi của chị ra, để lộ bộ ngực căng tròn trong bra và một làn da trắng mịn như em bé. Chị nhìn mình cười cười rồi nói. – Đừng có giận em nữa. Thật sự lúc đó mình á khẩu luôn. Đang đứng hình thì chị trườn qua ôm mình làm mình giật mình. Mình đứng dậy, vừa cười vừa xoa xoa cái trán rồi nói. – Trinh ơi là Trinh sao em ngốc vậy hả ? Anh đâu phải người như vậy đâu, anh đùa em thôi chứ giận hờn gì. Em làm cái kia thật sự anh bó tay… Vừa nói mình vừa chỉ chỉ vào chị. Tự nhiên lúc đó chị đỏ hết cả mặt lên, cảm nhận được điều đó mình nhanh chóng chạy lại cài lại hết nút áo cho chị. Chị ú ớ một lúc cho hết ngại rồi ngước lên nói với mình. – Em yêu anh, sợ anh buồn, anh đừng có nghĩ em bậy bạ đó nghe. Mình cười rồi vừa đưa tay nhéo 2 cái má hồng hào kia của chị nói. – Em có biết em thế này em đẹp lắm không, nhìn vậy sao anh đành đây. Anh hôn thôi được không. Không làm mình đợi lâu, chị nhẹ nhàng hôn nhau. Cả hai nhẹ nhàng nhất có thể, mình đưa tay duỗi thẳng chân chị ra rồi với tay lấy chiếc gối, nhẹ nhàng dìu chị nằm xuống. Mình sợ đè lên người chị làm chị khó chịu nên hờ chống hai tay bên hông chị để hôn. Chị cũng rất tinh ý biết được, liền đưa đôi bàn tay mềm mại của chị vòng qua eo mình rồi vuốt vuốt lưng mình trước khi kéo mình nằm xuống người chị. Cũng không có gì đi xa hơn ngoài hôn nhau. Mình và chị hôn rất lâu, chỉ biết dứt nhau ra cả hai nằm thở. Chị nhìn mình, mình nhìn chị mà chả nói câu nào. Chị dùng bàn tay mềm mại của chị sờ sờ lên mắt mình rồi vuốt vuốt cái miệng mình rồi tủm tỉm cười nhìn dỡ lắm, mà mấy cái hành động này chỉ có người nào đang yêu bạn mới làm thôi. Thấy vậy mình cũng cười mỉm với chị. Bất ngờ chị bẹo mình cái làm mình giật mình. – Mắt bồ câu, miệng trái tim, cười mỉm… Nói với em mau là bao nhiêu cô chết rồi. – Hớ, em nói gì đó. Làm như anh chuyên gia đi cua gái không bằng. – Chứ gì nữa, bé mà mẹ anh nói hồi còn đi học ngày nào cũng đi chung với anh là ai. – Bạn anh chứ ai. – Bạn gì ngày nào cũng đi học cùng là sao. – Bạn thân thôi. Chị nhìn mình với ánh mắt nghi ngờ rồi lại quay đi để né tránh, và mình cũng đủ nhạy để biết chị đang ghen, hớ hớ chị ghen lần đầu thấy luôn. Nghĩ bụng con người lạnh lùng này ghen cũng dễ thương thật. Mình chạy đến trước mặt nhìn chị rồi nói. – Em ghen hả. – Ai thèm ghen, em già rồi ghen với gái trẻ làm gì. – Thôi người ta có chồng và một đứa con rồi, em ghen làm gì tội người ta quá. – Ủa vậy hả ? Mặt chị lộ rõ sự tươi tỉnh trở lại. – Chứ sao, trước giờ em là người đầu tiên anh muốn nghiêm túc. – Đó thấy chưa, lộ rồi kìa. Vậy trước giờ anh toàn chơi con người ta qua đường thôi chứ đâu có nghiêm túc như em. – Trời, anh sợ em luôn rồi, cái gì cũng nói được. – Hihi. Em đùa anh thôi chứ lý lịch anh em lấy hết thông tin từ cô rồi. Chị vừa nói vừa đi quanh phòng mình nhìn tới nhìn lui, nhìn xuôi nhìn dọc như kiểu trẻ con thấy lạ vậy. Bất ngờ chị chích chích ngon tay và phím piano ộp ộp làm mình giật mình – Anh chơi cái này hay quá, theo em biết thì tập cái này khó lắm á nha. Anh tập được mấy năm rồi ? – Trước anh tập hơn 1 năm rồi bỏ vì anh không thích món này. – Piano mà không thích chứ anh thích cái gì. Em từ nhỏ thích piano lắm nhưng làm gì có thời gian học, thấy người ta chơi là nhìn tít mắt. Khi nào anh dạy cho em đây. – Anh chỉ biết chơi thôi chứ chưa chơi giỏi đâu, nhưng mà em thích thì đợi em làm dâu về phòng này rồi ngày nào anh cũng dạy cho em. – Cái này khó lắm đấy. Mà anh con trai sao mà phòng như con con gái vậy. – Hử ? Phòng con gái là sao, phòng anh mà sao em nói phòng con gái. – Không phải ý em là gọn gàng sạch sẽ lại còn thơm nữa, kiểu này sạch hơn phòng em rồi. – Anh ở ngăn nắp quen rồi, với lại thời gian anh rảnh dọn phòng đều đều à. Đi học thì có mẹ dọn giúp. – Con trai gì mà kỹ tính quá vậy, mốt em ở với anh ở bẩn chắc anh đá em ra ngoài đường. – Em lúc nào chả thơm, đi làm cả ngày mà lúc nãy anh hít thơm quá trời hì hì. – Xùy… Mà anh này, em thấy hình như phòng anh có guitar nữa thì phải. – Đâu có, cái kia là bao đàn thôi. Cái anh hay chơi anh đi học cầm theo rồi. Em chơi guitar được hả ? – Em không biết chơi nhưng mà em thích. Anh nói vậy là anh biết chơi guitar luôn hả ? Trời ơi sao cái gì anh cũng biết hết thế. Anh còn biết cái gì nữa nói em nghe hết đi. Chị tỏ vẻ khoái chí vừa nói vừa ngồi lại gần mình. Thấy hôm nay chị vui mình cũng vui theo nên nghĩ cách chiều chị. – Em thích nghe guitar không ? – Thích thích. Vừa đánh vừa hát nữa. – Sao em tham quá vậy. – Trời đâu cấm đâu, mà lâu lâu mới có dịp thế này mà. – Nhưng mà anh hát không hay đâu. – Em không cần anh hát hay, anh hát em nghe là được rồi. Nhưng mà có đàn đâu mà chơi. – Em đợi anh tí. Nói xong mình chạy vù xuống nhà dưới cầm cây đàn đời đầu mà mình dùng lên. Thằng này bị đứt dây rồi, mình tính cầm lên thay dây vì mình còn dây. Không biết sao hôm đó may mắn thế không biết, lại còn lì nữa chứ. Bình thường nếu mà có chơi mình cũng một mình tự đàn tự hát thôi, chứ thật sự trước giờ mình hát không hay, do vừa chơi vừa hát nên dần dần cũng luyện được giọng. Cầm đàn lên phòng thay dây lại chị cứ nhìn mình chăm chú. Vì cái công đoạn thay dây này hơi lâu tí lại còn lau cho sạch nữa nên càng lâu hơn. Mình thử dây ok hết rồi mới bắt đầu. Lúc đó không biết sao tự nhiên mình hồi hộp lắm, dù đây là lần thứ một trắm mấy mình chơi rồi chứ không phải lần đầu nữa. Hít một hơi thật sâu suy nghĩ chơi vài gì rồi nói với chị. – Và tôi cũng yêu em nhé. – Dạ. Cứ thế mình phiêu, chị thì chống cằm ngồi chắm chú nhìn mình làm mình phải bật cười với chị, chỉ biết cười mỉm chứ không dám cười lớn vì đang hát mà. Lúc hát xong chẳng biết nói gì với chị, nhìn nhìn chị rồi nói. – Anh hát… như vậy được không. – Chết… chết thật rồi á. Lúc anh đánh đàn mà cười em chịu không nổi, nãy giờ ngồi nhìn anh thôi chứ nghe gì được đâu. Lần đâu tiên mình nghe chị nói kiểu đó, kiểu mà rất “trẻ” như vậy. Bất chợt trong mình cảm nhận thật sự cô nàng này trong chuyện tình cảm cứ khù khờ thế nào ấy, và cái suy nghĩ ấy của mình hoàn toàn đúng cho đến bây giờ. Bây giờ chị cũng vậy đôi lúc rất khờ và ngốc trong chuyện tình cảm. Mình thừa nhận trong công việc, chị rất bản lĩnh, giỏi nhưng bản thân chị chưa nhận được tình cảm sự yêu thương bộc phát tự nhiên trong người chị nên chuyện đó cũng không có gì là lạ. Lúc đó 2 con mắt chị vừa to vừa tròn nhìn mình trơ trơ ra làm mình ngại nên bỏ đàn ra cố tình hỏi chị. – Đàn cũng chơi rồi, hát anh cũng hát rồi. Em muốn gì nữa, chỉ cần em thích anh làm mọi thứ vì em. – Em muốn cái này em làm được không ? – Cái gì ? Chị úp mặt vào ngực mình, vùi đầu vào ngực mình rồi cứ thế ngã người vào lòng mình rồi nói. – Em muốn ôm anh thế này mãi mãi anh có giúp em làm điều đó không. Nói thật lúc đó mình chỉ biết im lặng thôi. Phụ nữ ai cũng vậy, dù có mạnh mẽ đến đâu lúc người ta đang hạnh phúc, yêu đương thì cảm xúc người ta mãnh liệt lắm. Mình nhẹ nhàng vòng tay qua cái eo con kiến kia của chị rồi ôm chị vào lòng từ từ hít mùi hương nhẹ nhàng từ mái tóc của chị. Khoảng cách tuổi tác của mình và chị không còn nữa, chị như một cô bé đang nằm gọn trong lòng mặc cho mình hôn hít và vuốt tóc chị. Nằm trong lòng mình một lúc lâu chị thủ thi với mình. – Anh nè. – Hả ? – Anh biết con Trâm bạn em nó nói sao không ? – Nói sao ? – Nó nói là quen anh thì quen cho vui thì được, chứ yêu lâu dài và nghiêm túc thì khó. – Lí do ? – Trai đẹp lại công tử như anh kham về thì em khổ thôi. – Thế em nghĩ sao ? – Em thừa nhận là em anh lúc chị nói câu này mình cười như điên .Em từng nghĩ anh như thế không biết tính tình anh có trẻ con rồi nông nổi không nữa. Lần đâu thấy anh em thích anh thật, nhưng đâu đó trong em hình ảnh anh là một cậu công tử ăn chơi, lại có chút gì đó rất phong trần nên em rất ngại tiếp xúc với anh. Em sợ quen anh, anh chê em già, còn nếu quen được thì định kiến xã hội với em càng lớn hơn nữa. Nhưng rồi cho đến bây giờ những cái suy nghĩ kia không còn nữa rồi. Anh không phải kiểu đàn ông dẻo miệng, dùng lời ong mật, nhưng những lời anh nói làm em rất thích nghe. Rồi đến cách anh sống rất chậm và có gì đó rất yên bình khi bên anh. Em sướng thì sướng thật nhưng em già hơn anh nhiều lắm, anh còn trẻ sau này ra đường gái nó bu lúc đó em già xấu rồi còn con cái nữa sao mà giữ anh mãi được. Thôi bản thân em tham lam thì chịu thôi, giờ bảo em tách anh ra em làm không được. Nghe những lời tâm tư trong lòng chị bấy lâu nay làm mình suy nghĩ rất nhiều. – Trinh nè. – Dạ. – Anh là người đàn ông thứ mấy của em – Anh nói gì kì za ? – Thì cứ trả lời anh đi. – Người con trai thứ 2 em thương, người đầu tiên em yêu. – Vậy được rồi, hôm nay em mít ướt lắm, lần đầu tiên anh thấy em khóc nhiều như hôm nay đó. Anh hỏi thật em đừng giận hay nghĩ bậy nhé, em lớn hơn anh nhiều lúc anh gọi em, em cứ dạ với vâng anh ngại làm sao á. – Hử ? Có gì đâu mà ngại, em quen vậy rồi đã xưng anh – em thì phải là phận dưới phải dạ vâng thôi. – Có phải gia đình em gia giáo dữ lắm đúng không ? – Anh nói cũng đúng rồi đó. Mẹ em là người Tuyên Quang hèn gì chị đẹp gái thế thì ra mẹ là người xứ “đẹp” , bố em là người gốc Đà Lạt gia đình bố là cán bộ lâu đời, còn mẹ em thì về Đà Lạt làm giảng viên luôn, nên từ đời mẹ em đến em là gia giáo như nhau hết. – Thì ra là thế. Vậy sau này anh với em càng khó rồi, bố em vậy khó mà chấp nhận. Nhưng anh cố gắng, anh làm tất cả để giữ em lại bên cạnh anh. Để làm điều này cả em và anh phải cố gắng. Mình cầm tay chị lên, hôn nhẹ nhàng lên bàn tay mềm mại của chị rồi nói. – Em yên tâm, em không phải là người giữ anh đâu, anh mới là người giữ em. Còn giờ thì dậy nào. Nhị cắn vào ngực mình một cái rồi mới chịu ngồi dậy. Chị bĩu môi rồi nói. – Thiệt chứ hôm nay anh làm cho em nhiều quá, lại có quà ý nghĩa cho em mà em không có gì cho anh hết, thấy khó chịu quá. Anh thích gì em mua tặng anh, anh đừng ngại mà. – Anh không thích gì hết, thích em thôi, em tặng anh được không. – Của anh rồi chứ của ai. – Anh nào mới được. – Anh này nè. Chị vừa nói vừa vẹo mình, mà cái trò vẹo này đặc sản của chị rồi. Bất ngờ chị cười một cái rồi nói. – À em có cái này cho anh nè. Chị lấy trong ví chị ra một cái túi nhỏ nhỏ gì đó rất đẹp, có chữ tàu hay gì đó rất lạ. Chị cầm lên rồi nói. – Cho anh đó, nhớ là luôn mang theo bên mình nhé. – Bùa ngãi gì đây, cầm theo rồi ám luôn anh chứ gì. – Anh nghĩ sao cũng được, nhưng đây là bùa bình an. Lúc em đi du lịch bên Thái Lan có vào chùa lớn nhất bên đó, sự thầy có cho em cái bùa bình an này, cái này quý lắm đó nhé, để cầu bình an, sức khỏe và may mắn cho chồng, người yêu. Lúc về VN thì mang vào chùa giữ ở đó, cứ rằm là lên chùa cầu an đọc kinh. Đúng 3 năm con lấy về. Công đức ở hết trong đó đó, cái này là lúc em còn chưa lấy chồng kìa, nhưng càng sống với anh ấy em không có tình cảm, không yêu thương gì nên em cũng không muốn trao cái này cho người ấy nữa, cuối cùng em để tận trên đó 5-6 năm rồi, tết vừa rồi em mới cầm về đây. Quyết rồi giờ về cho anh hihi. Mà cái này em mang theo bên người cho tốt, trị được bùa ngãi tốt lắm, cho nên anh có dụ con gái người ta rồi bỏ cũng không sợ đâu. – Có vụ này luôn hả. Vậy anh mang cái này theo là không thoát khỏi em đúng không. – Chắc là vậy hihi. – Mà Trinh nè, cái hình trong thẻ nhân viên của em đẹp quá, em còn hình này không cho anh đi, nay anh chỉ xin em một cái này thôi. – Cái này lúc đó em chụp có một tấm làm thẻ thôi chứ có làm nhiều đâu. Đây nếu anh thích em đưa luôn cả thẻ nhân viên cho anh luôn, mai em bảo con bé làm thẻ mới cho em. Chị nói là làm, đưa thẻ qua cho mình. Công nhận chị chụp ảnh thẻ xinh quá, mà mình chỉ đùa thôi vậy mà chị lây luôn cả cái thẻ trưởng phòng kinh doanh đưa luôn cho mình, trưởng phòng này kì quá. Sau đó mình và chị đi ăn nhẹ ban đêm rồi ai về nhà nấy, chị có bóng gió chuyện đêm đó qua ở lại với chị nhưng vì nhà còn có cô giúp viêc mình là mới quen nên ngại quá, đành chia tay chị. Lúc đi ăn chị cứ nhìn cái vòng đeo chân tỏ vẻ thích thú lắm, và cho tới bây giờ chị vẫn con đeo nó. Chả hiểu sao đêm đó về nhà ngủ mưa rất to phải nói là cực to luôn.

tôi yêu chị tình đầu của tôi